Bất kể ai em có chút cảm tình là em lập
tức lên giường với người ấy ngay. Nhưng về nhà, trước mặt người yêu, em
lại biến thành một cô gái nhà lành chính hiệu. Người yêu chỉ được phép
“sờ” chứ không được tiến xa hơn.
Đọc
bài “ Đừng tưởng gái văn phòng là “rau sạch ”” của anh Hưng tôi bỗng
nhớ đến em Ngọc Mai ở công ty tôi. Tuy nhiên, em Mai ở công ty tôi không
được “tốt nết” như em Mai Hương ở công ty anh Hưng.
Vì
có mối thâm tình với giám đốc mà em được mời về công ty làm nhân viên
văn phòng. Lúc mới đầu em cũng tỏ ra vô cùng thục nữ, thưa dạ rất ngoan
ngoãn.
Em
kể với mọi người em có người yêu được 3 năm rồi, nhưng chưa cưới vì
chưa được tuổi. Em và người yêu cùng “góp gạo thổi cơm chung” để tiết
kiệm cho tương lai sau này. Tuy là sống chung nhưng người yêu em mới chỉ
được “sờ” chứ không được phép đi xa hơn vì em không đồng ý.
Người
yêu thấy thế thì nể em lắm, một lòng cung phụng em. Chính vì thế mà mỗi
lần người yêu em đến đón là các chị trong công ty tôi lại được dịp bụm
miệng cười.
Về công ty được 3 tháng em bắt đầu thay đổi. Từ một thục nữ ngoan ngoãn em bỗng biến thành một bà chủ nanh nọc, đanh đá.
Em
mặc sức quát nạt mọi người kể cả giám đốc. Kế toán công ty cũng bị em
ngang nhiên biến thành “người giúp việc”. Nhưng chẳng ai dám kêu ca,
phàn nàn nửa lời vì ngay cả giám đốc cũng phải sợ em một phép. Thế là em
mặc sức tung hoành.
Tuy
nhiên, em chỉ nanh nọc với đám chị em phụ nữ thôi. Còn cánh đàn ông con
trai thì được em đối đãi rất tử tế kể cả anh bảo vệ. Em cứ đến công ty
là đám đàn ông mắt lại sáng ngời ngời. Anh nào cũng hồ hởi bao vây em
vừa hỏi han, lại vừa tranh thủ sờ mó vào một số điểm nhạy cảm.
Có
anh thô thiển còn kéo hẳn cổ áo em ra để kiểm tra xem hôm nay em mặc
nội y màu gì. Mỗi lần như thế em Mai lại cười híp cả mắt vì sự "quan
tâm" của đám đàn ông. Đến cả chú bảo vệ lớn tuổi ở cơ quan tôi nhiều khi
cũng được sờ mó em tý chút.
Từ
sếp lớn, sếp bé đến cả đám nhân viên quèn mà em có chút cảm tình thì rủ
em đi công tác qua đêm lúc nào cũng được. Trước mặt em thì đám đàn ông
hết lời ca tụng, nịnh hót cho em vui lòng. Nhưng mỗi khi em vắng mặt thì
các anh tài thi nhau kể chiến tích cùng em.
Đám
chị em chỗ tôi mỗi khi ngồi nói chuyện với nhau thì bảo em Mai thuộc
dạng dễ dãi, buông thả. Có cô vì ghét em ấy quá mà nói toạc ra em là
loại “ăn tạp”, người đàn ông nào em cũng có thể cặp kè được; có chị hơi
“ác khẩu” thì bảo chắc em là loại cuồng dâm, bệnh hoạn.
Có anh còn kéo cả cổ áo em ra để xem em mặc nội y màu gì
Em
hay tâm sự với cánh phụ nữ cùng công ty là người yêu em vẫn chưa được
em cho phép vượt quá giới hạn vì em muốn trong mắt cậu ta em là một cô
gái ngoan ngoãn. Như thế em sẽ dễ bề cai quản khi đã thành vợ chồng. Đám
đàn ông nghe, được dịp cười nham nhở vì hiểu ra một phần cái bụng dạ
đàn bà. Họ cười cho sự buông thả dễ dãi của em và cũng cười tay người
yêu bị em cắm sừng chi chít trên đầu mà không hề biết.
Cá
nhân tôi thì không dám lên tiếng chê trách em thế nọ thế kia. Tôi chỉ
nghĩ đến người yêu của em. Chẳng biết hắn thế nào mà cô bồ lại dắt mũi,
chưa làm vợ đã làm “cái điếu ủy ban” chốn công sở. Không biết hắn sẽ làm
gì khi phát hiện ra cảnh mình cố “nhịn” để dành cho rất nhiều kẻ khác
“hưởng” bất cứ khi nào có “nhu cầu”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét